TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 04/07: NHỊN NHỤC ĐỂ GIỮ HÒA KHÍ

Kinh Thánh: “Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa thuận với mọi người.” (Rô-ma 12:18)


NHỊN NHỤC ĐỂ GIỮ HÒA KHÍ

Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng cho bài học hôm nay được chép trong Sáng Thế Ký 26:12-22

“Y-sác gieo hột giống trong xứ đó; năm ấy gặt được bội trăm phần; vì Đức Giê-hô-va đã ban phước cho. Người nên thạnh vượng, của cải càng ngày càng thêm cho đến đỗi người trở nên rất lớn. Người có nhiều bầy chiên, bầy bò và tôi tớ rất đông; bởi cớ ấy, dân Phi-li-tin đem lòng ganh ghẻ. Mấy cái giếng lúc trước đầy tớ của Áp-ra-ham, cha người, đã đào, bây giờ đều bị dân Phi-li-tin lấp đất lại hết. A-bi-mê-léc nói cùng Y-sác rằng: Hãy ra khỏi nơi ta, vì ngươi thạnh vượng hơn chúng ta bội phần. Vậy, Y-sác bỏ chốn nầy đi đến đóng trại tại trũng Ghê-ra và ở đó.

Y-sác bèn đào lại mấy cái giếng người ta đã đào trong đời Áp-ra-ham,cha mình, mà bị dân Phi-li-tin lấp đất lại khi Áp-ra-ham qua đời, và đặt tên mấy giếng đó như tên của cha mình đã đặt. Các đầy tớ của Y-sác còn đào thêm giếng nơi trũng, gặp được một giếng nước mạch. Nhưng bọn chăn chiên Ghê-ra tranh giành cùng bọn chăn chiên của Y-sác,mà rằng: Nước đó của chúng ta; nên người đặt tên giếng nầy là Ê-sết. Vì bọn chăn chiên đó có tranh giành cùng mình. Kế ấy, các đầy tớ đào một giếng khác, thì bị tranh giành nhau nữa; người đặt tên giếng nầy là Sít-na. Đoạn, người bỏ chỗ đó đi đào một giếng khác; về giếng nầy, họ không tranh giành nhau, nên người đặt tên là Rê-hô-bốt, mà rằng: Bây giờ Đức Giê-hô-va đã để cho chúng ta được ở rộng rãi, và ta sẽ đặng thịnh vượng trong xứ.”

 

Câu Kinh Thánh ghi nhớ cho bài học hôm nay được chép trong Rô-ma 12:18

“Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa thuận với mọi người.”

 

Ông Y-sác đã thừa hưởng lời hứa của Đức Chúa Trời dành cho cha mình là ông Áp-ra- ham nên luôn được Chúa ban phước (câu 12). Ông trở nên thịnh vượng trong xứ của người Phi-li- tin cho nên họ đem lòng ganh tị. Từ sự ganh ghét đó mà họ lấp hết các giếng do đầy tớ ông Áp-ra- ham đã đào trước kia.

 

Giếng là nguồn cung cấp nước chính cho bầy gia súc thời bấy giờ cho nên với hành động “xấu” của người Phi-li- tin khiến ông Y-sác phải tìm cách khác để giữ cho bầy gia súc mình được an toàn. Ông không hề chống cự hay tranh giành với họ. Thậm chí khi vua người Phi-li- tin yêu cầu ông rời khỏi vùng đất của họ thì ông cũng vui vẻ ra đi, không một lời than trách.

 

Tuy nhiên, dù đã dời đi chỗ khác, người Phi-li- tin vẫn “ăn hiếp” ông Y-sác bằng cách tiếp tục lấp các giếng khác mà đầy tớ ông Y-sác đã đào. Ông vẫn không hề phản kháng mà cứ nhịn nhục và kiên nhẫn dời đến chỗ khác nữa để đào giếng. Cuối cùng, người Phi-li- tin mới chịu để yên cho ông Y-sác, thôi tranh giành với ông. Ông tin rằng chính Đức Chúa Trời đã ban cho ông một nơi rộng rãi đủ chỗ cho trại cùng bầy chiên và bầy gia súc của ông để ông tiếp tục được hưng thịnh.

 

Phân đoạn Kinh Thánh này cho chúng ta thấy hình ảnh của một Y-sác thật khiêm tốn, nhịn nhục và luôn muốn giữ hòa khí. Trên thực tế, ông có quyền tranh cãi để giành lại các giếng của cha mình, nhưng chúng ta thấy rõ tinh thần nhịn nhục của ông dù bị người Phi-li- tin ức hiếp nhiều lần. Kết quả của sự nhịn nhục là ông đã được Đức Chúa Trời bù đắp và ông lại tiếp tục kinh nghiệm sự thành tín của Ngài trên cuộc đời mình.

 

Trong cuộc sống, chắc chắn có lúc chúng ta phải chịu sự ức hiếp, vu oan và tranh cạnh. Nhưng hãy học theo gương ông Y-sác trong tinh thần nhịn nhục để giữ sự hòa thuận và biết rằng Đức Chúa Trời luôn bênh vực người công bình (Thi Thiên 140:12). Nhịn nhục cũng là bông trái Thánh Linh mà mỗi Cơ Đốc nhân cần phải có trong đời sống thường nhật.


Posted

in

by

Tags:

Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *