Kinh Thánh: “Phải nhìn biết rằng sự nhịn nhục lâu dài của Chúa chúng ta cốt vì cứu chuộc anh em.”. (II Phi-e-rơ 3:15a)
CHÚA KIÊN NHẪN CHỜ ĐỢI
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng cho bài học hôm nay được chép trong II Phi-e-rơ 3:11-15:
“Vì mọi vật đó phải tiêu tán thì anh em đáng nên thánh và tin kính trong mọi sự ăn ở của mình là dường nào, trong khi chờ đợi trông mong cho ngày Đức Chúa Trời mau đến, là ngày các từng trời sẽ bị đốt mà tiêu tán, các thể chất sẽ bị thiêu mà tan chảy đi! Vả, theo lời hứa của Chúa, chúng ta chờ đợi trời mới đất mới, là nơi sự công bình ăn ở. Vậy nên, hỡi kẻ rất yêu dấu, vì anh em trông đợi những sự đó, thì phải làm hết sức mình, hầu cho Chúa thấy anh em ở bình an,không dấu vít, chẳng chỗ trách được. Lại phải nhìn biết rằng sự nhịn nhục lâu dài của Chúa chúng ta cốt vì cứu chuộc anh em,cũng như Phao-lô, anh rất yêu dấu của chúng ta, đã đem sự khôn ngoan được ban cho mình mà viết thư cho anh em vậy.”
Câu Kinh Thánh ghi nhớ cho bài học hôm nay được chép trong II Phi-e-rơ 3:15a
“Phải nhìn biết rằng sự nhịn nhục lâu dài của Chúa chúng ta cốt vì cứu chuộc anh em.”
Chương 3 của sách Phi-e-rơ thứ hai này nói nhiều đến ngày sau rốt và sự trở lại của Chúa Giê-xu. Niềm hy vọng cao quý nhất của Cơ Đốc nhân là mong chờ ngày Chúa trở lại để tiếp đón chúng ta. Trong phân đoạn Kinh Thánh này Sứ đồ Phi-e- rơ nhắc nhở chúng ta hai điều chính:
1) Trong sự mong đợi Chúa trở lại, chúng ta phải cẩn thận với nếp sống hằng ngày của mình, phải nên thánh, tin kính, và không chỗ trách được để khi gặp Chúa, chúng ta không hổ thẹn (câu 11-14). Việc Chúa trở lại là chắc chắn nhưng không ai biết được ngày và giờ chính xác, ngoài một mình Cha (Ma-thi-ơ 24:36). Do đó, chúng ta hãy luôn sống trong tinh thần sẵn sàng chờ đợi để gặp Chúa bất cứ lúc nào.
2) Chúng ta cần nhận biết rõ là Đức Chúa Trời đã nhịn nhục chờ đợi con người ăn năn vì Ngài quá yêu thế gian và không muốn một ai chết mất. Câu 9 nhấn mạnh rằng: “Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài…, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất,..” Điều này một lần nữa nhắc chúng ta nhớ về sự trì hoãn của Chúa là do Ngài nhịn nhục, chứ không phải do Ngài thất tín. Ngoài ra, Sứ đồ Phi-e-rơ còn đề cập đến Sứ đồ Phao-lô như một tấm gương trong việc tìm đủ cách để rao giảng Tin Lành cho mọi người, và viết thư là một trong những cách đó (câu 15b).
Đức Chúa Trời đã nhịn nhục để cứu chuộc chúng ta thì chúng ta cũng phải nhịn nhục đối với tội nhân hầu giúp họ đến với Chúa. Khi chúng ta ra đi làm chứng về Chúa, có đôi khi chúng ta sẽ gặp chống đối khiến chúng ta dễ nản lòng. Nhưng hãy nhớ rằng Chúa đã lấy lòng nhịn nhục đối với chúng ta để chúng ta có cơ hội nhận lấy sự cứu rỗi thì bây giờ, đối với những người chưa biết Chúa, chúng ta cũng cần phải kiên nhẫn, nhịn nhục, chịu đựng họ để họ cũng sẽ có cơ hội tin nhận Chúa.