Biết ơn người thầy đức tin

Oneway.vn – Tôi biết ơn Chúa vì John Piper và tôi biết ơn John Piper vì tất cả tấm gương ông để lại cho tôi và cho nhiều người khác.

Lòng biết ơn sâu sắc nhất của chúng ta nên được bày tỏ cho Chúa Jêsus, Đấng Yêu Thương đã phó chính mình chuộc tội thay cho chúng ta. Và không có món quà nào xứng đáng để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc cho bằng sự khiêm nhường và thái độ ngập tràn vui mừng của chúng ta dành cho Chúa cả.

Ngoài ra, có lẽ điều mà chúng ta nên biết ơn nhất sau Đấng Christ là người thầy mà Chúa đã dùng họ để đem chúng ta đến gần với Ngài hơn. Họ là những người đã tôn cao Chúa Jêsus trước mặt chúng ta, dạy chúng ta biết cách thuật lại những công việc mà Chúa đã làm trên cuộc đời mình. Những người thầy đã giúp chúng ta nhận biết mình cần phải hạ mình xuống trước sự vinh hiển và oai nghi của Cha Thiên Thượng. Chúng ta biết ơn Chúa về những người đã rao giảng về thập tự giá – điều mà con người cho là rồ dại; để giờ đây, bởi sự mở mắt của Đức Thánh Linh, chúng ta được trở nên khôn ngoan thông qua những sự giảng dạy ấy.

Cụ thể, trong ba năm qua, những bài giảng của John Piper đã khuấy động lòng tôi, khiến tâm linh tôi vui mừng và trào dâng lòng yêu kính Chúa. Chúa ban phước trên tấm lòng tôi qua lời giảng của ông. John Piper đã kéo tôi hướng về thiên đàng, đồng thời cũng đã để tôi ở giữa đám bụi mù của sự ăn năn, một sự pha trộn kỳ lạ giữa việc hạ mình và vui mừng trong Chúa.

Dưới đây là những điều mà tôi đã học được từ John Piper:

1. Hân hoan trong Chúa Jêsus

Tôi biết nhiều người trong các bạn cũng có kinh nghiệm như vậy khi nghe John giảng. Tấm lòng được mở ra, Đấng Christ tuôn đổ vào và rồi tình yêu của tôi đặt hết nơi thiên đàng! Bạn biết đó, chỉ khi chúng ta mang phẩm chất của công dân Nước Trời, khi tình cảm và suy nghĩ của chúng ta được đặt trong Đấng Christ – Vị Vua trị vì và sẽ trở lại, thì không còn gì trên đất này là trọn vẹn hơn cho chúng ta nữa. Và hơn hết, chỉ khi chúng ta thật sự khao khát thiên đàng, khao khát Chúa thì chúng ta mới có thể dần tiến bước để trở nên phù hợp hơn với thiên đàng!

Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên tôi đã nghe từ ông một câu hỏi khá nổi tiếng cho đến tận bây giờ:

“Bạn sẽ hạnh phúc khi lên thiên đàng, nơi có cả gia đình bạn ở đó, nơi được tự do khỏi mọi dịch bệnh, nơi có mọi thú vui mà bạn mong muốn nhưng… không có Chúa ở đó chứ?” Đây là một câu hỏi đáng suy ngẫm vì nó xuyên thấu tư tưởng tầm thường của chúng ta về những ràng buộc cuộc sống vật chất, mưu cầu lợi ích mà chúng ta theo đuổi, nhưng cuối cùng lại không có được gì. Điều này nhắc chúng ta rằng Thi Thiên 73:25-26 là hoàn toàn đúng!

Khi nói đến lòng yêu mến Chúa Jêsus vượt trên tất cả mọi điều, Chúa đã sử dụng John Piper để nói tiên tri cho cuộc đời tôi. John Piper dạy tôi biết vui mừng trong Đấng Christ, và do đó, tôi thật sự biết ơn ông sâu sắc.

2. “Buông bỏ” cái tôi và rao giảng với lòng đam mê

Khi lần đầu tiên Chúa ban cho tôi ân điển rao giảng Phúc âm, tôi đã rao giảng với cả sự tự do và cảm xúc cá nhân của mình. Theo thời gian, khi trở thành người giảng dạy tốt hơn, tôi nghĩ mình đã giảm bớt những điều đó. Nó không hẳn là hoàn toàn xấu. Ví dụ như tôi nghĩ tôi đã tăng trưởng trong khả năng phân biệt giữa lòng thúc dục của lẽ thật và cảm xúc thái quá. Tôi hy vọng những bài giảng của tôi cung cấp nhiều sự nuôi dưỡng thuộc linh hơn và ít dựa vào sự khôn ngoan của cá nhân mình.

Nhưng trong quá trình này, tôi đã trở nên khá lạnh lùng với tư cách là người giảng dạy. Chúa đã vui lòng đặt John Piper trong cuộc đời tôi vào thời điểm mà tôi cần và khao khát hướng đến lẽ thật trong cuộc sống và chức vụ của mình. Tôi không còn “rao giảng như một người sắp chết cho những người sắp chết”. Chúa đã khiến John Piper trở thành nguồn động viên cho tôi ở khía cạnh này, và tôi thật lòng biết ơn sâu sắc.

3. Kết hợp giữa sự nghiêm túc, mãnh liệt và lòng dịu êm

Vâng, tôi đã học được điều đó một phần từ John Piper. Tôi biết rằng một số người có thể nghĩ Piper là người khá “cứng ngắt” và khắc nghiệt. Không phải lúc nào ông cũng khiến người nghe mình chia sẻ cảm thấy thoải mái.

Tuy nhiên, sự thật ông là một người đang khóc và muốn khóc thương cho những người hư mất. Là người đưa ra lời khuyên cho chức vụ chăn bầy với trọn sự quan tâm và cảm thông sâu sắc. Ông quan tâm đặc biệt đến những người không giống mình và điều đó thể hiện qua những hành động và thứ tự ưu tiên trong chức vụ của ông. Nghiêm túc và nhẹ nhàng không đối lập nhau. Và tôi nghĩ một sự nghiêm túc hiểu biết đúng Kinh Thánh, được neo chắc nơi Đấng Christ sẽ dẫn tới sự dịu dàng tuyệt vời.

Chúng ta không chỉ thấy điều này trong vai trò giảng dạy và chăn bầy của ông, nhưng ngay cả trong gia đình của ông nữa. Hãy xem qua những lời tâm tình mà ông đã chia sẻ với chúng ta khi cha của ông qua đời… một sự nghiêm túc vô cùng với một sự dịu dàng tuyệt vời và lòng biết ơn dành cho cha của mình. Đây là một trạng thái căng thẳng xâu xé trong lòng mà không nhiều người có thể chịu được, và tôi là người thất bại trong việc đó. Nhưng tôi biết ơn Chúa vì tôi đang học về điều này trong đời sống và chức vụ của John Piper.

Tóm lại, tôi muốn nói rằng tôi biết ơn Chúa vì John Piper và tôi biết ơn John Piper vì tất cả những gì ông làm gương cho tôi và cho nhiều người khác.

Bài: Thabiti Anyabwile; Dịch: Abby
(Nguồn: www.thegospelcoalition.org)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *